Mày add zalo bà đi …

Mày add zalo bà đi, bà nói chuyện với mày ,,,
Câu chuyện thế này :

Em nhận tư vấn hộ 1 bác khách 70 tuổi( chưa gặp lần nào ), alo qua điện thoại bác nói to rõ ràng :
” bà hiểu hết rồi, cháu không cần gặp đâu ,,,
Quyền lợi thế này, thế kia ,,,, đúng không nào ?
Đứa con gái bà nó không hiểu về Bảo hiểm, chứ tao thì hiểu rất rõ … thế nhé không cần đến nhà bà đâu … “

Mình nói nhà bà ở Trần Duy Hưng, Nhà cháu ở Hoàng Minh Giám cách nhau có chút xíu thôi à, bà cho cháu gặp bà và chị nhà được không ạ ?
Bà : Thôi không cần đâu, tao hiểu hết rồi …blabla …

Bà nói một tràng xong rồi bảo mình : đấy mày thấy chưa, bà hiểu rõ hết.

Mình nhẹ nhàng phán một câu :

” bà chưa hiểu gì đâu, mà tư vấn qua điện thoại thì bà sẽ không hiểu rõ được ,nên cháu mới cần gặp bà và con gái bà ạ , bà cho cháu 1 cái hẹn được không ạ ?”

Bà hơi nóng và nói : cái gì ,mày bảo bà chưa hiểu à ?

Mình trả lời lạnh tanh: Dạ vâng ạ,

Được rồi, thế mày kết bạn zalo với bà ngay đi, nói chuyện luôn qua zalo
( quả này mình hơi giật mình, vì bác ấy 70 tuổi mà sử dụng công nghệ thành thạo thế )

Ok, cháu kết bạn với bà rồi bà cháu mình nói chuyện nhé.

Và sau khoảng 40p nói chuyện qua zalo bà nói rằng : ” Công nhận mày nói chuyện dễ hiểu thật, hóa ra bà nhầm ,,, mà đã có rất nhiều đứa vào nhà bà tư vấn bảo hiểm rồi mà chưa đứa nào làm cho bà cảm thấy dễ hiểu như vậy ,,, “

Căn giờ thấy hơn 40p rồi, sợ bà mệt, mình cố tình kết thúc câu chuyện : bà ơi, bà còn điều gì chưa hiểu không để cháu giải thích nốt ạ , rồi cháu còn đi tắm ạ.

Bà nói uh, thôi mày đi tắm đi, tao hiểu rồi ( thân thiết hẳn ) hợp đồng phải thiết kế như cháu nói mới đúng,
có gì không hiểu mai bà alo cháu sau nhé.

Và ,,, 2 bà cháu cười phớ lớ chào nhau 

P/s:
Mỗi một người tôi gặp, tôi đều không có thói quen chuẩn bị kịch bản từ trước,
Cái mà tôi có đơn giản là sự kết nối tự nhiên từ trái tim của một người ” thấu cảm ” về Ý nghĩa và giá trị của bảo hiểm.

Mỗi một người tôi gặp để chia sẻ về BH, tôi đều thầm cảm ơn họ … vì họ đã cho tôi có cơ hội để được nói về một thứ nhân văn mà tôi đã chót đam mê !

Tôi sẽ luôn cố gắng không ngừng để mang đến những giải pháp bảo hiểm tốt nhất cho những gia đình đang cần được bảo vệ ngoài kia!

Blogniemvuibaohiem.com

Mất ngủ trong sự hạnh phúc vỡ òa vì thấu hiểu ý nghĩa, vẻ đẹp và giá trị thực sự của BHNT.

Lần đầu tiên tôi được mất ngủ trong sự hạnh phúc vỡ òa vì thấu hiểu ý nghĩa, vẻ đẹp và giá trị thực sự của BHNT.

Làm thế nào để tôi có đủ sức khỏe ,thời gian và tâm sức để chia sẻ những điều giá trị này với những người thân thương mà tôi yêu quý, với những người bạn đã lâu không gặp,

hay cả với những người chưa biết mặt lần nào ???

Khi sự thấu cảm về giá trị của BHNT thấm đẫm trong từng tế bào cơ thể,

Thì tôi không biết dùng câu từ nào để diễn đạt hết giá trị của nó.

Tôi sẽ luôn luôn không ngừng học hỏi, trao dồi kiến thức,

Không ngại khó, ngại khổ

Không ngại những … nghi ngờ, những toan tính nhỏ nhen của một bộ phận tư lợi nhóm nào đó,

Tôi sẵn sàng vượt qua tất cả,

Để có thể mang lại những giải pháp tốt nhất cho từng gia đình Việt Nam!

Tôi là Toàn : chuyên viên tư vấn Bảo hiểm nhân thọ, bảo hiểm sức khỏe!

Mobi: 0979.169.626

Đưa bạn vợ đi tái khám

Định kỳ, đưa bạn vợ đi tái khám …
Bắt gặp cảnh 1 người vợ ôm chồng khóc …
Cảm giác thật khó tả …
Ai cũng biết rằng sức khỏe là vàng, không ai muốn vào bệnh viện cả,
Nhưng cuộc sống mà, nhiều khi vì một lý do nào đó mà người ta phải làm việc quên mình…
Bất chấp những lời cảnh báo của sức khỏe.
Rồi có người vui vẻ chấp nhận, có người than trách …
Thậm chí có những người sống rất tích cực, lạc quan … vẫn phải vào viện.
Bởi vì có những thứ mang tên rủi do, và nó không loại trừ ai.
Tôi mong ước tất cả người dân Việt Nam đều sở hữu cho mình 1 cái thẻ chăm sóc sức khỏe ( của hãng BH nào cũng được ), để khi vào viện không phải lo về kinh tế …mà chỉ cần dành thời gian bên cạnh người thân yêu của mình.
Xin các bạn đừng áp dụng trí thông minh của mình để tính toán với rủi ro!
P/s:
Có người mua BH nhiều năm rồi kêu: tôi chả nhận được gì từ bảo hiểm cả, nên tôi không tham gia sản phẩm bổ sung nữa, thậm chí không tham gia BH nữa.
Các bạn chẳng phải đã nhận được sự an tâm sao ?
Các bạn chẳng phải đã cho đi sự yêu thương, khi đóng góp một phần nhỏ số tiền của mình để chi trả cho một số người không may gặp rủi ro sao ?
Mong các bạn sớm sở hữu thêm 1 vệ sĩ cho gia đình mình, người vệ sĩ đó mang tên Bảo hiểm!
Blogniemvuibaohiem.com

Khó khăn chỉ làm cho công việc thêm ý nghĩa!

Hà Nội lại nắng nóng rồi, ngoài trời lúc này thời tiết thật khó chịu,

thương cô em …13h chiều nó đang đỗ ở 1 ngã tư nắng nóng nào đó giữa lòng Hà Nội, gọi điện cho mình giọng rất hồ hởi: Anh ơi, sorry anh buổi hẹn chiều nay với anh X hôm qua em nhờ anh đi cùng hủy nhé. Anh làm việc khác của anh đi, khi nào có lịch em nhờ anh sau ạ.

Mình bảo: Thế em đã ăn cơm chưa? nắng nóng thế này mà vẫn đi ngoài đường à?nó bảo chưa , từ sáng đến giờ em gặp 2 khách hàng vui lắm anh ạ.

Mình bảo người ta hủy hẹn giữa trời nắng thế này có gì mà vui?Nó kể, em bắt đầu thấy yêu thích và đầy động lực với công việc này rồi anh ạ? Em bắt đầu cảm nhận được tại sao anh lúc nào cũng tràn đầy năng lượng như thế. Em bắt đầu thấy khách hàng có thể có ở khắp mọi nơi.

mình bảo : thật không?Rồi nó thao thao bất tuyệt nói về những lời phản đối của khách hàng, nói về cuộc hủy hẹn đột ngột khi anh X kia khi lên công ty nghe thông tin có người thân trong họ trước kia bị bảo hiểm lừa ( anh X là bạn thân của anh trai nó ) thế là hủy hẹn, và nói nếu gặp anh để nói chuyện khác thì ok, còn bảo hiểm anh không gặp nữa đâu.

Thế em xử lý tình huống đó thế nào … nó hào hứng kể, mình nghe mà còn bị cuốn vào câu chuyện, vào năng lượng và cảm xúc của nó, mình rất ấn tượng về sự tiến bộ vượt bậc trong tư duy của nó … không một chút than phiền, mà chỉ thấy thú vị , thấy ý nghĩa trong công việc nó đang làm.

14h nó về đến nhà,gọi zalo tay vẫn đang cầm bát cơm vừa ăn vừa khoe nốt câu chuyện … khoe về những lời từ chối rất hào hứng.

Rồi nó trùng lại : Anh ơi, tại sao cái chị học cùng em chị ấy không nắm rõ về sản phẩm, cái gì cũng phải hỏi em … mà sao chị ấy ký được tận 6 cái hợp đồng rồi? còn em vất vả thế mà cả tháng chưa ký được hợp đồng nào ?Mình bảo : có những người xuất phát điểm họ ký được rất nhiều do mối quan hệ thân quen, mặc dù sản phẩm họ cũng k hiểu rõ … đó là chuyện bình thường mà em, trong cuộc sống luôn tồn tại những tập khách hàng như vậy.

Nhưng em nghĩ mà xem : 80% tư vấn viên bảo hiểm sẽ nghỉ việc sau 1,2 năm vì họ khai thác hết người thân trong khi giá trị cốt lõi của bảo hiểm họ chưa kịp hiểu. Nhưng những người trụ được từ 3 năm trở lên thì …

Cố lên em, anh tin tháng này em sẽ có ít nhất 2 hợp đồng, nếu em làm việc nghiêm túc như 1 tuần vừa rồi.Công việc nào cũng khó khăn, vất vả , và kiếm được ra đồng tiền không phải đơn giản …

Hãy làm cho mọi người thấy sự chuyên nghiệp của em, sự nghiêm túc của em với bảo hiểm, rồi khách hàng sẽ tới!

Nó có vẻ vui hơn nhiều, rồi nói : à đúng rồi anh ạ, sếp chị kia suốt ngày giục chị ấy chỉ tiêu, ký hợp đồng … mà sao em chả thấy anh giục gì em nhỉ ?

Mình nói : rồi sau một vài tháng nữa em sẽ hiểu!Nó vui vẻ ăn cơm tiếp, và hẹn mình đi cùng buổi gặp khách hàng tối nay!

p/s:Cảm ơn em, em thật tuyệt vời!

Hi vọng tối nay sẽ có 1 gia đình được em ấy bảo vệ!!!

Thế nào là 1 hợp đồng có giá trị?

Con của khách hàng sau khi được thẩm định thì bị loại trừ quyền lợi
” viêm tiểu phế quản và các biến chứng liên quan “

Người nông dân đang thu thập bằng chứng để gửi lại công ty AIA, vì lý do cháu chỉ bị nhẹ, đã khỏi rồi, và mẹ cháu mới cung cấp đủ thông tin liên quan đến kết luận của bác sĩ và đơn thuốc liên quan.

Người nông dân hi vọng với những bằng chứng này, và sự nỗ lực của người nông dân thì con của khách hàng sẽ không bị loại trừ quyền lợi gì cả.

Cảm ơn AIA đã thẩm định kỹ, cảm ơn khách hàng đã cung cấp đủ thông tin cần thiết.

Hi vọng hợp đồng sẽ được bảo vệ cho gia đình khách hàng, và cháu không bị loại trừ quyền lợi nào cả.

Các bạn à, đó là lý do tại sao khi đã hiểu rõ giá trị của BHNT thì bạn lên bảo vệ cho gia đình mình sớm ngày nào tốt ngày đó nhé.

Vì có những sự kiện bảo hiểm ở ranh giới 1 ngày thôi cũng không được chi trả,

Hãy sở hữu cho mình 1 hợp đồng bảo hiểm khi bạn còn đang trẻ, đang khỏe … phí vừa rẻ lại không bị loại trừ.

Một hợp đồng sau khi được kê khai đúng, thẩm định đúng mới thực sự là 1 hợp đồng có giá trị, còn nếu không … bạn nên xem lại để tránh rắc rối sau này !

Làm bảo hiểm nhẹ nhàng như hơi thở!

Cô Nguyệt 66 tuổi, đạp xe đạp từ Long Biên sang Hoàng Quốc Việt …

để hỏi về một vài điều khoản, quyền lợi trong hợp đồng bảo hiểm AIA mà cô chưa rõ ( vì trước kia mua vì nể, chứ k hiểu )

Thấy em CS giải thích mãi mà cô không hiểu, không khí có vẻ căng thẳng,

Mình thì đang đợi để nộp hợp đồng cho khách, cũng k vội lắm, nên đi tới bảo em CS : để anh hỗ trợ trường hợp này cho.Rồi mời cô ra bàn 2 cô cháu ngồi riêng, sau 20p thì nhận được nụ cười và lời cảm ơn của cô.Vui thật!

P/s:Làm bảo hiểm nhẹ nhàng như hơi thở !

Đừng để bất kỳ 1 biến cố nào đó khiến cuộc sống của bạn thành 1 gánh nặng nhé

Có phải mức thu nhập trung bình của 1 gia đình có 2 con ở Hà Nội rơi vào khoảng 20tr _ 40tr không nhỉ?
( tôi đoán thế, thậm chí có những gia đình thấp hơn )
Sau khi trừ đi các khoản cố định : tiền học phí cho con, tiền thuê nhà ( hoặc tiền trả góp mua nhà ), tiền ăn, tiền điện nước, tiền đám xá liên hoan hội hè, tiền y tế, nghỉ dưỡng …

Các bạn còn tiết kiệm được bao nhiêu / 1 tháng ? 1 năm ?

Trong trường hợp lý tưởng :nếu cả 2 vợ chồng cùng khỏe mạnh, làm công ăn lương chăm chỉ , và gia đình không có bất cứ vấn đề gì về sức khỏe, biến cố , cộng với việc thu nhập mỗi năm tăng thêm khoảng 5_10% thì sau 10 năm các bạn dành dụm được bao nhiêu ?
Cứ thử đặt bút 2 vợ chồng vui vẻ ngồi viết ra giấy xem sao, nhiều thứ thú vị lắm đó ạ.

Nhưng nếu không may trong nhà có biến cố nào đó về sức khỏe của 1 trong 2 người lao động trụ cột thì sao ? ( không ai nghĩ rằng mình sẽ rơi vào hoàn cảnh này cả, nhưng thử tưởng tượng chút thôi, coi như mình đề phòng nếu gặp phải thì sẽ làm thế nào ?)

Lúc này có phải những sự ưu tiên của chúng ta sẽ thay đổi từ công việc, thói quen ăn uống, sinh hoạt … không?

Mất bao lâu để 1 người trụ cột trong gia đình gặp biến cố có thể sớm ổn định tinh thần, và quay lại làm việc bình thường ?

3 tháng ? 6 tháng ? Hay nhiều hơn.

Ồ vậy sau 3_6 tháng đó số tiền tiết kiệm của các còn lại bao nhiêu ? Liệu có phải vay thêm không ?

10 năm tiết kiệm tiêu hết trong 3_6 tháng?

Sau đó, mọi sự ưu tiên sẽ phải được sắp xếp lại, tuổi tác đã tăng lên nhiều, sức lao động cũng theo đó mà giảm đi … gánh nặng bắt đầu tăng dần …

Sao phải khổ thế , trong khi các bạn đã làm việc chăm chỉ trong suốt 10 năm, các bạn xứng đáng nhận được những điều kiện tốt hơn mà?

Tại sao không chuẩn bị sức khỏe cho mình ngay từ lúc còn trẻ, còn khỏe ? Mỗi ngày liên tục và đều đặn giành 20_30p tập thể dục, hoặc thương yêu cơ thể mình ?
( nhưng thật đáng tiếc, rủi ro nó không trừ một ai )

Bạn có sẵn sàng bỏ ra 50 _100k/ 1 ngày để dự phòng, nỡ có rủi ro xẩy đến với gia đình mình thì người ốm được yên tâm chữa bệnh mà không phải lo lắng về kinh tế không ?

Tôi đoán rằng chỉ có 2 thứ có thể giúp người bệnh phục hồi nhanh nhất đó là : kinh tế và tinh thần.

Và có lẽ còn rất nhiều người đang hoài nghi, hoặc không tin tưởng vào bảo hiểm , thậm chí kỳ thị, ghét bỏ vì … họ đã trót gặp phải 1 tình huống trớ trêu nào đó trong quá khứ.

Tôi cũng vậy cách đây 2 năm mà, nên tôi luôn thấy thoải mái với những lời phàn nàn.

Chỉ có điều, bảo hiểm đã dậy cho tôi một bài học mà từ đó tôi đi vào đời với đôi chân vững chắc hơn, cái đầu khách quan và tử tế hơn :
” tôi sẽ không vội vàng nhận xét, đánh giá, kết luận bất kỳ điều gì khi không hiểu rõ bản chất của nó “
Vì đằng sau những sự gai góc, lại là những cơ hội, những sự tử tế.

Tôi phải thầm cảm ơn tất cả những con người đã mua bảo hiểm AIA, để từ đó vợ tôi đã nhận được một số tiền đủ để cô ấy an tâm chữa bệnh trong 1,2 năm … an tâm tập chung vào ăn uống, chăm sóc sức khỏe.
An tâm để tạo những thói quen mới, những sự thú vị mới trong cuộc sống sau này.

Đừng để bất kỳ 1 biến cố nào đó khiến cuộc sống của bạn thành 1 gánh nặng nhé, hãy làm cho nó đơn giản như là một ” trải nghiệm ” trên hành trình cuộc sống đầy thú vị này được không các bạn ?

Còn điều gì bất an về bảo hiểm, về sức khỏe tinh thần mà tôi có thể chia sẻ cùng bạn được không ? Đừng ngần ngại, hãy inbox cho tôi.

P/s:
Tôi đang biết ơn và yêu cái công việc bảo hiểm này.
Ai đó nếu có thể giành khoảng 2h/1 ngày, muốn kiếm thêm thu nhập cho gia đình mình, tạo ra nhiều giá trị cho xã hội … trong khoảng thời gian rảnh rỗi của các bạn thì cứ inbox tôi nhé.
Chúng ta sẽ cùng nhau đồng hành, trên con đường đầy nhân văn này!

Phần 2: Thực hiện lời hứa với chính mình !!!

Phần 2: Thực hiện lời hứa với chính mình !!!

Tôi không thể nào quên được những ký ức, sự ám ảnh trong 2 tuần của những ngày tháng 6.2019 khi vợ mình chuẩn đoán bị K và đang chờ kết luận …

Kết luận đầu tiên đó là một buổi trưa mệt mỏi, sau khi vợ tôi làm tất cả các thủ tục xét nghiệm … tôi đưa cô ấy đi ăn ở 1 quán ven hồ.

Thấy nét mặt vợ có vẻ đờ đẫn, tôi chỉ an ủi động viên bằng tất cả trái tim mình, cô ấy chỉ khóc … và không nói gì.

Tôi cầm tay cô ấy và nói : không sao đâu em, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi, ăn đi một chút cho khỏe.

Bạn ấy không ăn, cứ ngồi thần người ra …rồi cuối cùng bạn ấy cũng chịu mở miệng ” Anh à, tình hình có vẻ rất xấu, không khả quan như lần xét nghiệm trước đâu, bác sĩ nói … có thể em bị di căn rồi !”

Cô ấy khóc òa lên, tôi …cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng thực sự có lửa thiêu trong lòng.
Tôi vẫn cố gắng coi như không có chuyện gì xảy ra, vẫn ăn bát cơm đậu rán, canh ngao chua đó …

Tôi bảo cô ấy :
” chiều nay chụp MRI mới biết chính xác kết quả mà em, thôi ăn chút đi cho khỏe, rồi anh đưa về nhà ngủ một chút, 2h chiều mình đi chụp MRI”

Trên taxi đưa bạn vợ về nhà, bạn ấy vẫn khóc rất nhiều … tôi chỉ biết ôm bạn ấy vào lòng.
Về tới nhà việc đầu tiên tôi làm đó là thắp 3 nén hương lên ban thờ và cầu mong …

Tôi đưa vợ vào phòng ngủ, xoa nhẹ đôi tay lên mái tóc bạn ấy … để cho bạn ấy được ngủ yên.

Khi bạn ấy vừa thiếp đi một chút, thì là lúc tôi ” kết nối ” với tất cả những con người có mức năng lượng cao nhất, ” kết nối ” với những nguồn năng lượng vô hình khác để cầu xin cho vợ tôi nếu có bị K, thì cũng chỉ là giai đoạn ban đầu … và nếu điều đó xảy ra thì :

” từ nay cho đến hết đời tôi nguyện luôn luôn sống và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất của mình đến với mọi người, mà không cần quan tâm họ nghĩ gì về mình “

Rồi điều kỳ diệu cũng xảy ra, kết quả chụp MRI buổi chiều thật tuyệt vời … đúng như mong ước.

Sau đó lại là 1 chuỗi ngày xét nghiệm dai dẳng, kết quả nọ không khớp với kết quả kia … nên mãi vẫn không quyết định được vợ tôi sẽ mổ khi nào, và phương thức mổ ra sao.

Mỗi một lần chờ đợi như vậy, tinh thần vợ tôi lại bất ổn … nhiều lúc hoảng loạn.

Và tôi lại âm thầm ” kết nối ” , cầu xin và cam kết ” Nếu … thì …”

Thật tuyệt vời khi mọi lời nguyện cầu của tôi đều được đáp ứng.

9h cô ấy lên bàn mổ, tôi đợi đến 13h25 phút vẫn chưa thấy kết quả gì, tôi tìm mọi cách để kiếm cho được thông tin về ca mổ của vợ mình mà vẫn k được …

Sao lại lâu như thế ? Sao các bệnh nhân khác vào cùng thời điểm với vợ tôi mổ xong rồi mà vợ mình lâu vậy ?

Tôi đánh liều bốc máy gọi vị bác sĩ trực tiếp mổ cho vợ mình … đầu kia có người nhấc máy nói rất nhanh ” bác sĩ Phúc đang mổ … rồi tắt máy luôn “
Tôi lại càng lo lắng …
Rồi tôi lại ” kết nối ” … tôi lại hi vọng.
Cuối cùng thì điều tuyệt vời cũng xảy đến , ca mổ thành công.

Thời gian sau đó là thời gian tẩm bổ và phục hồi … rất nhiều vấn đề xảy ra, và nhiều điều khiến tôi phải suy nghĩ lại toàn bộ cuộc sống của mình xem điều gì thực sự là bản chất … và làm sao để kiểm soát mọi thứ để nó không lặp lại lần nữa.

Tôi dành nhiều thời gian bên vợ , đọc lại tất cả các bài viết trên facebook của cô ấy, và của tôi trong vòng 3 năm gần đây … rồi tôi phát hiện ra có 1 vòng lặp kỳ lạ cứ lặp đi lặp lại vào các khung thời gian nhất định của các năm …

Đọc đi đọc lại nhiều lần, cuối cùng tôi cũng đã có giải pháp cho riêng mình, biết mình đang sai chỗ nào để dần chỉnh sửa.

Thực sự bây giờ tôi rất may mắn khi xung quanh mình có quá nhiều người tử tế đồng hành cùng tôi.

Tôi thu xếp mọi việc từng bước, từng bước ổn dần … từ sức khỏe của vợ, công việc của vợ, công việc của tôi, kinh tế gia đình dự phòng trong 1 năm nữa … tất cả đều là những quyết định cực lớn của đời người.

Dần dần tôi vô tình xao nhãng lời hứa của mình, mặc dù hàng ngày tôi vẫn đang viết,đang sống và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất của mình… và không quan tâm đến người khác nghĩ gì.

Nhưng trong sâu thẳm … có một điều gì đó luôn thôi thúc tôi…

Tôi luôn tự hỏi liệu mình có thể làm gì đó thiết thực hơn, mạnh mẽ hơn để vực dậy gia đình mình, và giúp đỡ cho nhiều gia đình khác nếu không may họ gặp phải cảnh này không ?
Cái cảnh mà 1 trong 2 người làm kinh tế trụ cột của gia đình, không may bị bệnh tật, rủi ro ?
Kéo theo đó là tất cả mọi thứ của gia đình đó phải điều chỉnh theo ?

Làm sao họ có thể yên tâm chữa bệnh được nếu họ vẫn đau đáu về mặt kinh tế ?

Sức khỏe giảm đi, thu nhập giảm đi, chi phí ăn uống, thuốc men tăng lên …

Các bạn thử đặt mình vào hoàn cảnh đó 1 ngày xem sao ? Có thấy khó thở không ?

Tôi phải thừa nhận rằng vợ chồng tôi đã quá may mắn, khi mà rủi ro ập đến thì đã nhận được rất nhiều lời động viên, an ủi của người thân, bạn bè. Từ tinh thần, vật chất cho đến … những nguồn lực vô hình.

Cho đến thời điểm này tôi vẫn thầm ” hàm ơn ” họ!

Có lẽ trong trường hợp này, vợ chồng tôi đã quá may mắn … cũng có khi vợ chồng tôi xứng đáng nhận được sự may mắn đó,

Vì : vợ tôi đã làm rất nhiều điều tuyệt vời trên hành trình … từ thiện , hành trình giúp đỡ mọi người trong nhiều tháng năm tuổi trẻ đẹp nhất của bạn ấy.
Còn tôi thì cũng đã luôn sống vui vẻ ,lạc quan, sẵn sàng giúp đỡ bất kỳ ai nếu tôi có thể giúp được …

Nhìn xa hơn một chút nữa tôi hơi lo, sợ…
Liệu may mắn lần này đã lấy hết phúc phần của gia đình tôi đã tạo ra hay chưa ?
Liệu sau 3, 5, hay 10 năm nữa có 1 rủi ro nào to lớn như vậy k?

Vì lẽ đó tôi phải chủ động tạo ra phúc phần cho gia đình mình bằng cách cam kết và nghiêm túc thực hiện lời mình đã hứa :

” sẽ liên tục nghĩ, nói, làm và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất mà mình biết đến cho mọi người mà k cần quan tâm họ nghĩ gì về mình “

Một trong những điều thiết thực nhất để làm điều đó chính là chọn cái nghề ” Bảo hiểm nhân thọ “
Tại sao lại là nghề BHNT tôi sẽ viết tiếp ở phần sau.

Các bạn có muốn đọc tiếp những điều vô thưởng, vô phạt mà tôi đang chia sẻ không ???

Phần 1: Tạm biệt VHEC thân yêu

” Đời người cũng chỉ có 2_3 lần đổi nghiệp, cố gắng lên nhé “

Đó là câu của 1 thằng bạn thân nói với mình trong buổi chiều làm việc cuối cùng tại VHEC.

Đó là những lời dặn dò, trao đổi thẳng thắn của anh Giám đốc khi nói với mình biết bao điều sâu thẳm từ tận đáy lòng, anh luôn vậy : luôn là một người anh đúng nghĩa , đủ tâm và đủ tầm.

Mình đã từng thay đổi nhiều môi trường làm việc, từng biết nhiều người GĐ giỏi, nhưng chưa một ai làm cho mình nể và kính trọng như con người này.Có thể anh chưa phải là người giỏi nhất , nhưng tôi chắc chắn rằng anh là người tử tế và có tâm với anh em nhân viên nhất.

Tôi đã đắn đo ,cân não gần 1 năm trời để đưa ra quyết định này, và mãi đến lần thứ 2 đưa ra đơn xin nghỉ việc mới được các anh ấy chấp nhận.

Lần đầu tiên gửi đơn xin nghỉ việc … các anh gọi tôi vào phòng và hỏi ” lý do chính của quyết định này là gì, hãy cứ nói thẳng thắn xem chúng ta có giúp được gì cho nhau không”

Tôi trả lời : ” em cảm ơn các anh đã tạo điều kiện rất nhiều cho em trong suốt thời gian gia đình em có việc, có lẽ sẽ chẳng có công ty nào mà lại tạo điều kiện cho em nhiều như vậy, hiện tại em làm thêm bảo hiểm AIA , nhiều lúc khách nhắn tin hỏi … em trả lời … làm em có cảm giác như mình đang ăn cắp thời gian của công ty để làm việc riêng vậy,Em không thể chịu được cảm giác ấy.Ngoài ra năm nay em sẽ bận hơn với vài trương trình của AIA dành cho những đợt huấn luyện chuyên sâu , em sẽ phải xin nghỉ phép ngắt quãng mỗi lần 3_4 ngày , việc này sẽ ảnh hưởng đến tiến độ chung của các dự án, và ảnh hưởng đến văn hóa chung của công ty … điều này thực sự là không chấp nhận được khi em đặt địa vị mình vào vai trò của người chủ doanh nghiệp”

Tôi cứ nghĩ với từng ấy lý do, các anh sẽ cho tôi được nghỉ việc.Anh GĐ nói với tôi rằng : ” Đời người ai cũng trải qua những giai đoạn khó khăn, giúp được nhau lúc khó khăn mới là quý, em là người theo anh đầu tiên, và anh rất hiểu hoàn cảnh của em hiện tại. Anh đề nghị thế này nhé : 1 năm anh đồng ý cho em nghỉ phép 3 tuần , thời gian có thể linh hoạt, nhưng trước khi nghỉ em phải có kế hoạch báo trước công ty 2 tuần, và trong 8h làm việc tại công ty thì tuyệt đối tập trung làm cho anh,hết giờ làm việc em chịu khó đi bán bảo hiểm thêm sau “

Tôi đã khóc khi nghe được những lời đó, vì thực sự ” trái tim tôi không hề muốn rời xa VHEC “, tôi cảm thấy bối rối trước lời đề nghị này.Tôi xin phép hút 1 điếu thuốc để lấy lại sự bình tĩnh và cũng để cho tôi có thời gian cân nhắc.

Và … tôi đồng ý ở lại với quyết tâm sẽ cống hiến hết sức cho VHEC trong thời gian làm việc tại công ty.Tối hôm đó khi về nhà, tôi kể với vợ tôi về cuộc họp đó, vợ tôi cũng mừng lắm … vì hình như bạn ấy còn yêu VHEC hơn tôi, bạn ấy không muốn tôi rời nơi đây chút nào.Thế rồi tôi có những ngày vui vẻ làm song song cả 2 việc, và vẫn đảm bảo hiệu quả.

Nhưng có một điều gì đó luôn thôi thúc trong con người mình … khiến tôi phải đưa ra quyết định xin nghỉ việc lần thứ 2 !Đó là điều gì? Tôi sẽ viết ở phần sau.

VHEC : https://vhec.vn/

Hãy vui chơi với cuộc sống đi nào!

Trong 120p nói chuyện với người phụ nữ tôi qua, tôi ấn tượng nhất là đoạn nói về cường độ làm việc và guồng quay cuộc sống.
( bạn ấy đang là trưởng phòng maketting của một tập đoàn lớn )

Bạn ấy nói về cường độ làm việc của bạn ấy trong 5 năm qua … thật đáng nể, nhưng điều làm tôi thú vị nhất đó là mặc dù cường độ công việc liên tục như vậy, nhiều lúc bạn ấy có thể quên ăn , nhưng không bao giờ quên TẬP THỂ DỤC!

và tôi cũng mạnh dạn chia sẻ về những gì giản dị mà mình đã làm trong 2 năm qua, không nhiều , nhưng cũng đủ để bạn ấy thấy thú vị.

Rồi k biết từ lúc nào, chúng tôi nói với nhau về cách để có một cuộc sống chất lượng hơn trong việc sử dụng thời gian, công việc và quản lý cảm xúc trong cuộc sống.

Tôi quên mất rằng người ngồi trước mặt mình là một người rất từng trải, giỏi giang.

Tôi cứ nói 1 cách tự nhiên theo dòng cảm xúc của mình …

Và hình như chúng tôi chỉ nói về bảo hiểm trong vòng 10p , trong 10p đó thỉnh thoảng bạn ấy lại nói 1 câu : ” ồ, bây giờ mình mới biết điều đó “
( 5 năm trước bạn ấy mua 1 Hd; 2 năm trước bạn ấy cũng mua 1 HD, và bây giờ là cái thứ 3 )

Kết thúc câu chuyện lúc 21h15 , chúng tôi chào nhau và tôi cảm ơn bạn ấy rất nhiều vì những gì tôi đã học được hôm nay từ bạn ấy.

CẢM ƠN BẠN!

P/S:
Mọi việc đến với bạn dù tốt, dù xấu … đó chỉ là góc nhìn của bạn ở thời điểm đó thôi.

Khi ” trưởng thành ” nhìn lại, bạn sẽ mỉm cười và cảm ơn nó đã đến bên bạn, để bạn có những trải nghiệm khác hơn, để bạn hoàn thiện mình hơn.

Còn khi chưa ” trưởng thành ” bạn cứ mãi loay hoay đi tìm … cái gì đó ở đâu đâu …

Rồi phí hoài những giây phút đáng quý đang trôi qua này!

Cuộc sống đâu chỉ là góc nhìn về gia đình, công việc, sự nghiệp, bạn bè, sức khỏe, sở thích cá nhân ???

Hình như cuộc sống chỉ là một trò chơi xếp hình được tạo nên từ các mảnh ghép đó thôi mà ?

Vậy thì hãy chơi với cuộc sống đi nào!!!