Phần 2: Thực hiện lời hứa với chính mình !!!

Phần 2: Thực hiện lời hứa với chính mình !!!

Tôi không thể nào quên được những ký ức, sự ám ảnh trong 2 tuần của những ngày tháng 6.2019 khi vợ mình chuẩn đoán bị K và đang chờ kết luận …

Kết luận đầu tiên đó là một buổi trưa mệt mỏi, sau khi vợ tôi làm tất cả các thủ tục xét nghiệm … tôi đưa cô ấy đi ăn ở 1 quán ven hồ.

Thấy nét mặt vợ có vẻ đờ đẫn, tôi chỉ an ủi động viên bằng tất cả trái tim mình, cô ấy chỉ khóc … và không nói gì.

Tôi cầm tay cô ấy và nói : không sao đâu em, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi, ăn đi một chút cho khỏe.

Bạn ấy không ăn, cứ ngồi thần người ra …rồi cuối cùng bạn ấy cũng chịu mở miệng ” Anh à, tình hình có vẻ rất xấu, không khả quan như lần xét nghiệm trước đâu, bác sĩ nói … có thể em bị di căn rồi !”

Cô ấy khóc òa lên, tôi …cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng thực sự có lửa thiêu trong lòng.
Tôi vẫn cố gắng coi như không có chuyện gì xảy ra, vẫn ăn bát cơm đậu rán, canh ngao chua đó …

Tôi bảo cô ấy :
” chiều nay chụp MRI mới biết chính xác kết quả mà em, thôi ăn chút đi cho khỏe, rồi anh đưa về nhà ngủ một chút, 2h chiều mình đi chụp MRI”

Trên taxi đưa bạn vợ về nhà, bạn ấy vẫn khóc rất nhiều … tôi chỉ biết ôm bạn ấy vào lòng.
Về tới nhà việc đầu tiên tôi làm đó là thắp 3 nén hương lên ban thờ và cầu mong …

Tôi đưa vợ vào phòng ngủ, xoa nhẹ đôi tay lên mái tóc bạn ấy … để cho bạn ấy được ngủ yên.

Khi bạn ấy vừa thiếp đi một chút, thì là lúc tôi ” kết nối ” với tất cả những con người có mức năng lượng cao nhất, ” kết nối ” với những nguồn năng lượng vô hình khác để cầu xin cho vợ tôi nếu có bị K, thì cũng chỉ là giai đoạn ban đầu … và nếu điều đó xảy ra thì :

” từ nay cho đến hết đời tôi nguyện luôn luôn sống và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất của mình đến với mọi người, mà không cần quan tâm họ nghĩ gì về mình “

Rồi điều kỳ diệu cũng xảy ra, kết quả chụp MRI buổi chiều thật tuyệt vời … đúng như mong ước.

Sau đó lại là 1 chuỗi ngày xét nghiệm dai dẳng, kết quả nọ không khớp với kết quả kia … nên mãi vẫn không quyết định được vợ tôi sẽ mổ khi nào, và phương thức mổ ra sao.

Mỗi một lần chờ đợi như vậy, tinh thần vợ tôi lại bất ổn … nhiều lúc hoảng loạn.

Và tôi lại âm thầm ” kết nối ” , cầu xin và cam kết ” Nếu … thì …”

Thật tuyệt vời khi mọi lời nguyện cầu của tôi đều được đáp ứng.

9h cô ấy lên bàn mổ, tôi đợi đến 13h25 phút vẫn chưa thấy kết quả gì, tôi tìm mọi cách để kiếm cho được thông tin về ca mổ của vợ mình mà vẫn k được …

Sao lại lâu như thế ? Sao các bệnh nhân khác vào cùng thời điểm với vợ tôi mổ xong rồi mà vợ mình lâu vậy ?

Tôi đánh liều bốc máy gọi vị bác sĩ trực tiếp mổ cho vợ mình … đầu kia có người nhấc máy nói rất nhanh ” bác sĩ Phúc đang mổ … rồi tắt máy luôn “
Tôi lại càng lo lắng …
Rồi tôi lại ” kết nối ” … tôi lại hi vọng.
Cuối cùng thì điều tuyệt vời cũng xảy đến , ca mổ thành công.

Thời gian sau đó là thời gian tẩm bổ và phục hồi … rất nhiều vấn đề xảy ra, và nhiều điều khiến tôi phải suy nghĩ lại toàn bộ cuộc sống của mình xem điều gì thực sự là bản chất … và làm sao để kiểm soát mọi thứ để nó không lặp lại lần nữa.

Tôi dành nhiều thời gian bên vợ , đọc lại tất cả các bài viết trên facebook của cô ấy, và của tôi trong vòng 3 năm gần đây … rồi tôi phát hiện ra có 1 vòng lặp kỳ lạ cứ lặp đi lặp lại vào các khung thời gian nhất định của các năm …

Đọc đi đọc lại nhiều lần, cuối cùng tôi cũng đã có giải pháp cho riêng mình, biết mình đang sai chỗ nào để dần chỉnh sửa.

Thực sự bây giờ tôi rất may mắn khi xung quanh mình có quá nhiều người tử tế đồng hành cùng tôi.

Tôi thu xếp mọi việc từng bước, từng bước ổn dần … từ sức khỏe của vợ, công việc của vợ, công việc của tôi, kinh tế gia đình dự phòng trong 1 năm nữa … tất cả đều là những quyết định cực lớn của đời người.

Dần dần tôi vô tình xao nhãng lời hứa của mình, mặc dù hàng ngày tôi vẫn đang viết,đang sống và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất của mình… và không quan tâm đến người khác nghĩ gì.

Nhưng trong sâu thẳm … có một điều gì đó luôn thôi thúc tôi…

Tôi luôn tự hỏi liệu mình có thể làm gì đó thiết thực hơn, mạnh mẽ hơn để vực dậy gia đình mình, và giúp đỡ cho nhiều gia đình khác nếu không may họ gặp phải cảnh này không ?
Cái cảnh mà 1 trong 2 người làm kinh tế trụ cột của gia đình, không may bị bệnh tật, rủi ro ?
Kéo theo đó là tất cả mọi thứ của gia đình đó phải điều chỉnh theo ?

Làm sao họ có thể yên tâm chữa bệnh được nếu họ vẫn đau đáu về mặt kinh tế ?

Sức khỏe giảm đi, thu nhập giảm đi, chi phí ăn uống, thuốc men tăng lên …

Các bạn thử đặt mình vào hoàn cảnh đó 1 ngày xem sao ? Có thấy khó thở không ?

Tôi phải thừa nhận rằng vợ chồng tôi đã quá may mắn, khi mà rủi ro ập đến thì đã nhận được rất nhiều lời động viên, an ủi của người thân, bạn bè. Từ tinh thần, vật chất cho đến … những nguồn lực vô hình.

Cho đến thời điểm này tôi vẫn thầm ” hàm ơn ” họ!

Có lẽ trong trường hợp này, vợ chồng tôi đã quá may mắn … cũng có khi vợ chồng tôi xứng đáng nhận được sự may mắn đó,

Vì : vợ tôi đã làm rất nhiều điều tuyệt vời trên hành trình … từ thiện , hành trình giúp đỡ mọi người trong nhiều tháng năm tuổi trẻ đẹp nhất của bạn ấy.
Còn tôi thì cũng đã luôn sống vui vẻ ,lạc quan, sẵn sàng giúp đỡ bất kỳ ai nếu tôi có thể giúp được …

Nhìn xa hơn một chút nữa tôi hơi lo, sợ…
Liệu may mắn lần này đã lấy hết phúc phần của gia đình tôi đã tạo ra hay chưa ?
Liệu sau 3, 5, hay 10 năm nữa có 1 rủi ro nào to lớn như vậy k?

Vì lẽ đó tôi phải chủ động tạo ra phúc phần cho gia đình mình bằng cách cam kết và nghiêm túc thực hiện lời mình đã hứa :

” sẽ liên tục nghĩ, nói, làm và chia sẻ những điều tốt đẹp nhất mà mình biết đến cho mọi người mà k cần quan tâm họ nghĩ gì về mình “

Một trong những điều thiết thực nhất để làm điều đó chính là chọn cái nghề ” Bảo hiểm nhân thọ “
Tại sao lại là nghề BHNT tôi sẽ viết tiếp ở phần sau.

Các bạn có muốn đọc tiếp những điều vô thưởng, vô phạt mà tôi đang chia sẻ không ???

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *